
Ngày 17/7, Ấn Độ đã thử nghiệm thành công hai tên lửa đạn đạo tầm ngắn có khả năng mang đầu đạn hạt nhân là Prithvi-II và Agni-I tại bãi thử tích hợp (Integrated Test Range - ITR) ở Chandipur, bang Odisha.
Các vụ thử này, được thực hiện dưới sự chỉ đạo của Bộ Tư lệnh Lực lượng Chiến lược (Strategic Forces Command), không chỉ khẳng định năng lực quốc phòng của Ấn Độ mà còn đánh dấu bước tiến quan trọng trong việc củng cố khả năng răn đe chiến lược của quốc gia này.
Dựa trên các nguồn thông tin Anadolu Agency, Times of India, Economic Times, India Today và Hindustan Times, bài phân tích sẽ tập trung vào công nghệ của hai loại tên lửa trên, bao gồm đặc điểm kỹ thuật, khả năng vận hành và ý nghĩa chiến lược.

Công nghệ tên lửa Prithvi-II
Prithvi-II là tên lửa đạn đạo tầm ngắn đất đối đất, được phát triển trong khuôn khổ Chương trình Phát triển Tên lửa Hướng dẫn Tích hợp (Integrated Guided Missile Development Program - IGMDP) của Tổ chức Nghiên cứu và Phát triển Quốc phòng Ấn Độ (DRDO).

Tên lửa này đã được đưa vào biên chế trong quân đội Ấn Độ từ những năm 1990 và liên tục được nâng cấp để đáp ứng các yêu cầu chiến lược hiện đại.
Tên lửa có tầm bắn tối đa 350km, được cải tiến từ tầm bắn ban đầu 250km, cho phép tấn công các mục tiêu chiến thuật trong khu vực lân cận, đặc biệt là trong bối cảnh cạnh tranh địa chính trị với nước láng giềng Pakistan.
Tên lửa có thể mang đầu đạn nặng từ 500kg đến 1.000kg, bao gồm cả đầu đạn thông thường và hạt nhân.
Tên lửa Prithvi-II được trang bị hệ thống dẫn đường quán tính tiên tiến, kết hợp với khả năng điều chỉnh quỹ đạo trong giai đoạn cuối, đảm bảo độ chính xác cao khi tấn công mục tiêu. Hệ thống này sử dụng các cảm biến hiện đại và radar để theo dõi quỹ đạo.
Tên lửa sử dụng nhiên liệu lỏng, giúp tăng hiệu suất đẩy nhưng đòi hỏi quy trình chuẩn bị phóng phức tạp hơn so với tên lửa nhiên liệu rắn.
Tên lửa Prithvi-II có thể được phóng từ các bệ phóng di động, tăng tính linh hoạt và khả năng sống sót trong các tình huống chiến đấu.
Trong vụ thử ngày 17/7, Prithvi-II đã thể hiện độ chính xác cao khi đánh trúng mục tiêu, xác nhận tất cả các thông số vận hành và kỹ thuật đều đạt yêu cầu.
Điều này chứng minh rằng các cải tiến về hệ thống dẫn đường và điều khiển đã nâng cao đáng kể khả năng tấn công chính xác của tên lửa, đặc biệt trong các kịch bản chiến thuật yêu cầu tiêu diệt mục tiêu với sai số tối thiểu.
Ý nghĩa chiến lược
Prithvi-II đóng vai trò quan trọng trong chiến lược răn đe hạt nhân của Ấn Độ, đặc biệt trong các kịch bản xung đột khu vực.
Với tầm bắn 350km, tên lửa này có thể nhắm vào các mục tiêu chiến lược ở các quốc gia láng giềng, đặc biệt là Pakistan, quốc gia có lịch sử đối đầu với Ấn Độ kể từ khi hai nước giành độc lập vào năm 1947.
Khả năng mang đầu đạn hạt nhân giúp Prithvi-II trở thành một công cụ răn đe hiệu quả, đặc biệt trong các chiến dịch quân sự ngắn hạn hoặc phản ứng nhanh.

Công nghệ tên lửa Agni-I
Agni-I là tên lửa đạn đạo tầm ngắn đến trung, thuộc dòng tên lửa Agni nổi tiếng của Ấn Độ; được thiết kế để cung cấp khả năng răn đe chiến lược với tầm bắn xa hơn so với Prithvi-II, phù hợp cho các mục tiêu ở khoảng cách trung bình.
Tên lửa có tầm bắn từ 700km đến 1.000km, cho phép Agni-I tấn công các mục tiêu ở khoảng cách xa hơn, bao gồm các thành phố lớn hoặc cơ sở quân sự quan trọng trong khu vực.
Tên lửa có thể mang đầu đạn nặng tới 1.000kg, bao gồm cả đầu đạn hạt nhân, phù hợp cho các nhiệm vụ răn đe chiến lược.
Agni-I sử dụng hệ thống dẫn đường quán tính kết hợp với các radar tiên tiến để theo dõi và điều chỉnh quỹ đạo trong suốt hành trình. Hệ thống này cho phép tên lửa đạt độ chính xác cao, ngay cả khi tấn công các mục tiêu ở khoảng cách tối đa.
Không giống Prithvi-II, Agni-I sử dụng nhiên liệu rắn, giúp giảm thời gian chuẩn bị phóng và tăng khả năng lưu trữ lâu dài, đồng thời nâng cao tính sẵn sàng chiến đấu.
Tên lửa dài 15m, nặng khoảng 12 tấn, với thiết kế nhỏ gọn cho phép triển khai từ các bệ phóng di động.
Trong vụ thử ngày 17/7, Agni-I đã chứng minh khả năng hoạt động ổn định, với tất cả các thông số kỹ thuật được xác nhận đạt yêu cầu.
Hệ thống dẫn đường cải tiến và khả năng theo dõi quỹ đạo bằng radar tiên tiến đã đảm bảo tên lửa có thể tấn công chính xác mục tiêu ở tầm xa.
Điều này cho thấy Ấn Độ đã đạt được tiến bộ đáng kể trong việc tích hợp các công nghệ dẫn đường và điều khiển hiện đại vào dòng tên lửa Agni.
Ý nghĩa chiến lược
Agni-I là một phần quan trọng trong kho vũ khí răn đe hạt nhân của Ấn Độ, đặc biệt trong bối cảnh cạnh tranh chiến lược với các quốc gia như Pakistan và Trung Quốc.
Với tầm bắn lên tới 1.000km, Agni-I có thể nhắm vào các mục tiêu ở sâu trong lãnh thổ đối phương, bao gồm các cơ sở quân sự và trung tâm chỉ huy.
Khả năng mang đầu đạn hạt nhân và tính cơ động của tên lửa giúp tăng cường khả năng phản ứng nhanh và duy trì lợi thế chiến lược trong khu vực.

So sánh và ý nghĩa tổng thể
Cả Prithvi-II và Agni-I đều là những thành phần quan trọng trong hệ thống răn đe hạt nhân của Ấn Độ, nhưng chúng phục vụ các mục đích chiến lược khác nhau.
Prithvi-II tập trung vào các nhiệm vụ chiến thuật, với tầm bắn ngắn hơn và khả năng triển khai nhanh, phù hợp cho các kịch bản xung đột khu vực gần biên giới.
Agni-I, với tầm bắn xa hơn, được thiết kế để đối phó với các mối đe dọa ở khoảng cách trung bình, đóng vai trò quan trọng trong việc duy trì cân bằng chiến lược với các đối thủ như Pakistan và Trung Quốc.
Cả hai tên lửa đều được hưởng lợi từ các tiến bộ công nghệ của DRDO, đặc biệt là trong lĩnh vực dẫn đường và điều khiển.
Việc sử dụng hệ thống dẫn đường quán tính kết hợp với radar tiên tiến giúp cả hai loại tên lửa đạt độ chính xác cao, một yếu tố quan trọng trong các chiến dịch quân sự hiện đại.
Ngoài ra, việc Agni-I sử dụng nhiên liệu rắn mang lại lợi thế về tính sẵn sàng và độ bền, trong khi Prithvi-II vẫn duy trì hiệu suất cao nhờ thiết kế đã được tối ưu hóa qua nhiều thập kỷ.