V-League được "giải cứu" ngoạn mục

Ngay khi thông tin CLB Quảng Nam, nhà vô địch V-League 2017, xin rút lui khỏi chiến dịch 2025/26, bầu không khí ảm đạm phủ lên giải đấu. Kịch bản V-League mùa giải mới chỉ còn 13 đội tham dự hiện ra rõ nét, mang theo hàng loạt hệ lụy.

Việc V-League có số đội lẻ sẽ phá vỡ cấu trúc lịch thi đấu truyền thống, khiến mỗi vòng có một đội phải nghỉ. Điều này không chỉ ảnh hưởng đến tính liên tục trong việc duy trì phong độ của các cầu thủ mà còn tác động tiêu cực đến sự quan tâm của người hâm mộ. 

pvf cand.jpg
PVF-CAND cứu nguy cho V-League mùa 2025/26...

Chất lượng chuyên môn cũng bị đặt một dấu hỏi khi sự cạnh tranh và tính hấp dẫn khó có thể được đảm bảo trọn vẹn. BTC phải đối mặt với việc sắp xếp lại toàn bộ lịch thi đấu, dẫn tới những xáo trộn cho quá trình chuẩn bị của các đội bóng còn lại.

Trong bối cảnh đó, việc PVF-CAND chấp nhận "đôn" lên thay thế suất dự V-League của Quảng Nam được xem như một pha "giải cứu" ngoạn mục khiến BTC thở phào nhẹ nhõm.

Đây là một tin vui cho tất cả, từ BTC, các CLB cho đến người hâm mộ, bởi nó đảm bảo một mùa giải trọn vẹn và không bị xáo trộn quá lớn.

Nhưng liệu có vui?

Niềm vui vì V-League được cứu có lẽ chỉ là cảm xúc nhất thời, bởi khi nhìn sâu vào bản chất vấn đề, người ta không khỏi lo lắng. Đây không phải lần đầu tiên giải đấu cao nhất của bóng đá Việt Nam chứng kiến một CLB bỏ giải hoặc giải thể. 

Lịch sử V-League đã ghi nhận quá nhiều những cái tên rời cuộc chơi vì những lý do ngoài chuyên môn, chủ yếu là tài chính như Navibank Sài Gòn, Kienlongbank Kiên Giang cho đến Than Quảng Ninh gần đây, và bây giờ gọi tên Quảng Nam.

the cong viettel v cahn.jpg
Nhưng V-League vẫn chưa có sự ổn định. 

Việc một CLB không thể tiếp tục tham gia vì lý do tài chính hay cấu trúc tổ chức cho thấy những lỗ hổng chưa được lấp đầy trong cách vận hành nền bóng đá nước nhà. 

Thế nên, đằng sau niềm vui ngắn hạn khi giữ được số lượng đội, là nỗi lo dài hạn về mô hình quản trị, tiêu chuẩn hóa tài chính, và đặc biệt tính cam kết của các CLB tham dự.

V-League vẫn đang thiếu một cơ chế phòng ngừa và xử lý khủng hoảng hiệu quả. Nếu không có các bước cải tổ căn cơ thì việc một đội bóng rút lui vào phút chót sẽ còn xảy ra thường xuyên. Và khi đó, niềm vui mỗi mùa bóng khai mạc luôn đi kèm với nỗi lo: ai sẽ là “nạn nhân” tiếp theo?

V-League đã được cứu, nhưng để thực sự phát triển, điều mà bóng đá Việt Nam cần không phải những “giải pháp chữa cháy”, mà là nền móng vững chắc và sự ổn định mang tính hệ thống.